Nửa mảnh trăng treo lạc lối về
Đôi vầng mây khuất nẻo sơn mê
Sương khuya se thắt tim hiu quạnh
Cơn lốc vô tình buốt tái tê
Ai đem trăng xẻ nát hồn tôi
Một nửa theo anh đến cuối đời
Một nửa khiến tim em vụn vỡ
Lối mờ hoang lạnh chốn mồ côi
Nửa mảnh trăng khuya khẽ rọi soi
Đường xưa nay vắng bóng anh rồi
Em về ôm ấp ngần nhung nhớ
Gợi chút giận hờn bước lẻ loi
Những ngày mơ mộng ấy chìm sâu
Ray rứt trăng đơn vạn nỗi sầu
Em ở nơi này đau xót lắm
Nhớ người phương ấy biết tìm đâu
|
6 Góp ý:
Để sông buồn lở cát xuống dòng trôi.
Vui lên chị ơi !
Tất cả còn đậy- em ở đâu?
MỘT MỐI TÌNH THƠ ĐẸP LẠ LÙNG
XÉ NÁT HỒN TÔI CÒN TRĂN TRỞ
NHỬNG SUY TƯ THƯƠNG NHỚ MẢI KHÔNG NGUÔI
5 THÀNH CỦ CHI
Để đêm thao thức nhớ ai hoài
Dĩ vãng đã qua tìm đâu thấy
Chạnh lòng hoang vắng giấc mơ say
Đã bảo người ơi đừng nhớ chi
Chuyện cũ xa xăm nhớ được gì ?
Hãy nhìn phía trước đường ta bước
Chớ hoen bờ mi mắt buồn chi ….
Nhớ người phương ấy biết tìm đâu
Híc nhớ lắm à
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây !
<< Trở về