|
Thứ Năm, ngày 16 tháng 11, 2006 |
Gái Việt ở Sing
|
Singapore by night with viet girls Một con đường “gái Việt” hình thành ngay tại Singapore từ hai năm nay: Joo Chiat. Ở đó có la liệt hàng quán nhậu trên lề đường, cả vũ trường Đêm Màu Hồng, nhà hàng Hạ Long… như một Sài Gòn ăn chơi thu nhỏ.
"Đi khách" tại Singapore
Thời gian gần đây rộ lên thông tin khách Việt Nam (VN) muốn đi Singapore theo vé máy bay giá rẻ của Hàng không Tiger Airways phải lót túi ít nhất 1.000 đôla Sing (SGD, tương đương 9.500.000 đồng). Đằng sau chuyện này là một nguyên do đau lòng: Singapore muốn chặn những cô gái VN sang đây đi khách. Đại diện một công ty du lịch tại Singapore tiết lộ: Thời gian qua, một số cô gái trẻ VN khi nhập cảnh Singapore đã bị làm khó.
Thậm chí có vài cô còn bị người của cơ quan quản lý xuất nhập cảnh nước này không cho nhập cảnh, lý do là họ trang điểm phấn son lòe loẹt, mặc đồ “mát mẻ” nhưng lại không mang theo tiền hoặc đem rất ít. Phía Singapore buộc hãng hàng không nào chuyên chở những hành khách đó phải đưa họ về nước hoặc tự bỏ chi phí lưu trú, bảo vệ... nếu không có chuyến bay về ngay trong ngày. Để tránh thiệt hại, Tiger Airways đã đưa ra giải pháp trên.
Trong những ngày cắm chốt ở đường Joo Chiat, chúng tôi mới cảm nhận hết không khí chợ gái Việt “buôn son bán phấn” tại đây. Con đường này rất nhỏ và ngắn nhưng có hơn 7 khách sạn và 30 nhà hàng, câu lạc bộ, bar rượu, quán nhậu, tiệm massage, karaoke ôm, hớt tóc thanh nữ... san sát nhau hai bên đường. Có ít nhất ba quán bar và nhà hàng mang tên VN: Đêm Màu Hồng, Loan cà phê Việt, Hạ Long.
Ngoài cửa Đêm Màu Hồng có màn hình tivi cỡ lớn thường xuyên trực tiếp truyền hình vài cô gái mặc đồ lót đang uốn éo trên sân khấu bên trong. Hai bar được xem là “nóng” nhất khu vực này vì nườm nượp gái Việt đẩy cửa ra vào là Blue Star và Blue Lagoon. Có thể thấy ngay là gái VN áp đảo về “lượng và chất” so với “hàng” đến từ Thái Lan, Philippines, Campuchia...
Tiếng Việt ồn ào tại các hàng quán lề đường, các cô ngồi tán rôm rả đủ thứ chuyện với nhau trong lúc đợi khách. Tay chơi thổ địa người Hoa trong nhóm chúng tôi quay qua bắt chuyện với một “gà” Việt ăn mặc phong phanh, lượn tới lượn lui trong quán nhậu lề đường Joo Chiat. Cô này không ngần ngại cho biết tên là Kim Hương, 20 tuổi, qua đây theo đường du lịch rồi bô bô: “Chưa kiếm đủ 1.000SGD là chưa dzề!”.
Ngồi ở hàng quán lề đường đều là tay chơi nửa mùa. Vào câu lạc bộ, bar rượu sẽ rơi vào bẫy gài tiền bo, trả tiền rượu mệt nghỉ hoặc một chiêu thuộc dạng cũ ta mới người: vào cửa 35SGD, bia 18SGD, rượu mạnh 200SGD, “bầu bạn phí” cho đào 100SGD/giờ.
Sau 22h00, những ánh đèn néon héo hắt tỏa ánh sáng lạnh lẽo xuống đường. Chỉ trong vòng 45 phút ngồi bên ngoài khách sạn 81 Sakura, chúng tôi đã thấy ít nhất bốn cô gái VN mặc đồ “mát mẻ”: váy ngắn cũn cỡn như không thể ngắn hơn, áo hai dây tí tẹo màu sắc sặc sỡ treo hờ trên vai... công khai khoác tay khách bước vào bên trong. Đấy thật sự là một “bãi đáp” lý tưởng cho những vị khách đã choáng hơi men từ các bar rượu lân cận.
Gái và khách tại Joo Chiat phân chia đẳng cấp rõ ràng: người có tiền dập dìu em trẻ đẹp ra vào các quán bar, vũ trường sang trọng; kẻ túi tầm tầm thì ngồi ngoài quán lề đường với những gương mặt phấn son lòe loẹt. Gái VN rảo qua rảo lại “rửa mắt” cho khách trên đường và sẵn sàng sà vào các bàn trên vỉa hè để ngã giá.
Đa số gái Việt nhóm họp về Joo Chiat là khách du lịch tự do, có giấy tờ hợp lệ, thường tụ thành 5-10 người/nhóm, thuê chỗ ở trong khu vực lân cận. Khi sắp hết hạn lưu trú, “hàng” bay về VN hoặc đi xe qua Malaysia (chỉ mất 5 giờ) và nhập cảnh Singapore trở lại.
Cảm nhận thêm điều cay đắng
Bar Blue Star (Sao Xanh) “lấp lánh” hơn hẳn các điểm khác nhờ giá thức uống cạnh tranh. Bar này qua mặt các bar khác trên đường còn vì mức đầu tư 200.000SGD. Hiện nay, “Làng VN Joo Chiat” xem ra được dân chơi biết tiếng nhiều về các khoản ăn chơi hơn cả “Làng Hà Lan” trên đường Mohamed Sultan, lấn lướt cả trung tâm ăn chơi Geylang tuy sinh sau đẻ muộn hơn mấy khu này.
Một cô xưng là Thảo (không biết tên thật hay giả) than với chúng tôi chỉ mới kiếm được vỏn vẹn 270SGD trong năm ngày qua nên sẽ phải cố “cày” thêm 9 ngày còn lại của thời hạn cư trú cho đủ “sở hụi” 1.000SGD. Một cô ngồi kế Thảo nói cười phơi phới do đã có được 500SGD sau năm ngày.
Tại sao một quốc gia kỷ cương phép nước nghiêm minh hàng đầu như Singapore lại để tồn tại một khu phố ăn chơi sắp trở thành... đệ nhất châu Á như Joo Chiat? Khi chúng tôi thắc mắc chuyện này với một “thổ địa” dẫn đường, anh cho biết cứ độ vài tháng, cảnh sát lại xuất hiện, bố ráp, thu gom cả chục “gà” với đủ các quốc tịch - trong đó nhiều nhất là gái VN, Trung Quốc, Philippines - vì các tội danh mại dâm; sử dụng, mua bán và tàng trữ ma túy, thuốc lắc...
Khi chúng tôi lân la hỏi chuyện, bà Ng. Boon Hak - 38 tuổi, chủ một quầy ăn nhỏ trên đường - chép miệng: “Thật lòng tôi không thích cuộc sống về đêm ở đây, nhưng tôi nghĩ chúng tôi cũng khó có thể mưu sinh nếu thiếu cuộc sống ấy”. Ông K.G.Tan - 54 tuổi, chủ quán bak kut teh (một đặc sản của Malaysia, kiểu như món sườn hầm) - cho biết:
“Mỗi khi công nghệ kinh doanh chơi đêm bị xấu đi, các quán ăn cũng ảnh hưởng theo. Khi đó, những hàng quán có tiếng trên đường có thể giảm doanh số từ 30 - 40% và phải mất 1-2 tháng sau Joo Chiat mới trở về nhịp sống náo nhiệt như cũ”.
Trong một bài trên báo địa phương mới đây, một người Singapore đã phản ứng: “Chúng tôi không cần thấy thêm một khu Geylang ở Singapore nữa, nhất là tại đường Joo Chiat đã quá nhiều tai tiếng này!”. Bà Akhtar - cư dân ngụ tại Joo Chiat - nói: “Tôi cảm thấy bất an vì mở cửa ra là thấy gái VN cách vài bước chân, các cô cứ nhìn chằm chằm vào chồng tôi mỗi khi ông ấy rời khỏi nhà trên chiếc xe hơi sang trọng...”. Liệu áp lực từ phía người dân bản xứ có khiến nhà chức trách quan tâm hơn?
1h30 sáng - sắp đến giờ đóng cửa của các hàng quán bên đường, chợ tình đã vãn, từng tốp “gái ăn sương” VN hẻo khách biến vào màn đêm. Chúng tôi rời Joo Chiat. Trên con đường nổi tiếng này, đèn màu vẫn lấp lóa lướt trên những bóng đen “thiếu vải” đang lầm lũi bước. Chúng tôi chợt phát hiện và cảm nhận thêm một điều cay đắng: Joo Chiat là đường một chiều, khi đã dấn bước vào liệu còn mấy cô gái tha hương có thể quay trở lại?
Báo Phụ Nữ, Công An
|
|
|
Blog banha |
|
Tên:
Ben - http://blog.360.yahoo.com/alibanha
|
|
Số điểm của Blog này là 4 (số lần vote: 1) |
|
Bạn bè |
|
Trang web của tôi |
|
Đường dẫn yêu thích |
|
Các bài viết trước |
|
Lưu trữ |
|
Lưu bút |
|
|
0 Góp ý:
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trở về