Xin hãy thật lòng với anh!
Anh thích em ngay từ lần đầu tiên gặp em. Ánh mắt chạm nhau, không nói. Anh mỉm cười, nhưng em lại quay ngoắt đi để rồi anh buồn đến ngơ ngẩn. Chúng mình cũng chỉ là... vô tình gặp nhau!
Và những lần sau, cố tình hay vô ý, anh và em bước vội qua nhau. Ánh mắt em càng lúc càng kiên cường đến sắc lạnh, nó khiến anh có cảm giác lạnh và sợ. Nhiều lúc chạm phải nó, anh vội rụt lại như một chú mèo con. Anh thích em, có lẽ chính vì thế.
Dĩ nhiên là trong mắt rất nhiều người, em hiên ngang, ngạo nghễ và kiêu hãnh. Vì em không bao giờ muốn cho người ta thấy ánh mắt buồn man mác của em sau làn tóc mây nhẹ. Em thường nhìn vội theo bóng một người nào đó đang vui cười với người khác, nước mắt chực ào ra nức nở nhưng rồi vội quay mặt đi. Những lúc ấy, anh cảm thấy đằng sau vẻ ngoài kia, em yếu đuối, đáng yêu vô cùng.
Thì vốn dĩ rằng mỗi người con gái đều có những điểm yếu đuối riêng của bản thân mình. Và anh biết là em rất cô đơn trong sự kiêu hãnh ấy. Em cười nói vui đùa nhưng tim em trống rỗng. Ánh mắt vô hồn ấy lại khẽ chạm vào anh và khiến anh... giật mình đau nhói!
Hãy để anh được ở bên và che chở cho em...
Em ơi, với mọi người em có thể tỏ ra mạnh mẽ như thế, nhưng với anh thì đừng bao giờ làm như vậy, em nhé!
Anh không to lớn để em có thể dựa vào, nhưng đủ khiến em cảm nhận được cảm giác an toàn khi bên cạnh. Anh không vạm vỡ để em có một bờ vai đủ chắc, nhưng có lẽ nó đủ khiến em nhẹ nhõm khi ngả đầu vào. Với mọi người, em nghiêm nghị cứng rắn quá đỗi. Còn khi bên anh, xin em cứ yếu đuối, những lúc em cần như thế...
Nếu em buồn, hãy cứ khóc và để anh được phép lau những giọt nước mắt cho em.
Nếu em thấy cô đơn, hãy gọi cho anh. Anh sẽ đến bên em - bất - cứ - lúc - nào em cần!
Hãy nhìn anh bằng ánh mắt chứa đựng tất cả những cảm xúc thực tại mà em đang có, để anh biết em đang cảm thấy thế nào. Để dù không làm được gì giúp em, nhưng em cũng sẽ có một bàn tay siết chặt.
Có thể em sẽ không công nhận điều này. Nhưng con trai sinh ra là để... che chở cho con gái mà. Và anh tin, đến một lúc nào đó em sẽ nhận ra rằng, anh sinh ra là để làm "nhiệm vụ cao cả" đấy.
Em hãy cứ sống mạnh mẽ và kiêu ngạo như em muốn. Nhưng đằng sau những "mặt nạ kiêu hãnh" ấy, hãy cho anh được âm thầm ở bên và đưa vai cho em gục đầu vào mà nức nở... Sống đúng với những cảm xúc thực sự của mình là điều nên làm lắm chứ, nhất là với anh, được không em?
1 Góp ý:
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây !
<< Trở về