 |
Thứ Hai, ngày 08 tháng 10, 2007 |
tôi đang ở ngôi sao blog.com
|
kẻ mộng du biết mình du mộng
trong vô vọng cứ mãi đi tìm
nhờ trống rổng nên đầu vô thức
cứ tuôn tràn đầy ắp những nghỉ suy
những dấu hỏi luôn đánh đố cuộc đời
làm con người dỡ người dỡ thánh
trăn trỡ mãi suy tư lối thoát
chuông reo cảnh tỉnh đời là mộng
phấp phổng phập phồng chìm nổi lênh đênh
kẻ lang thang cùng tử cả cuộc đời
say rồi tỉnh tỉnh rồi say nói mãi
những nổi niềm trăn trở ước mơ
cả vủ trụ bao la ngàn tinh tú
ngôi sao nhiều điểm sáng trần gian
ta vẩn ở tinh cầu trái đất
có đôi khi ta chợt hỏi ở đâu
mình ở đâu và mình còn trôi lăn mãi
cuộc luân hồi sáu nẻo lộn vòng quanh
như trái đất vẩn xoay quanh ta đấy
như mặt trời lặn mọc mổi ngày qua
như vầng trăng dạo mát ở quanh ta
dòm xuống giếng soi bóng hằng tỉnh tại
ta một chổ nhưng dạo cả ta bà
đi đi mãi cả hồn và cả xác
cuộc chơi vui vẩn còn hoài phía trước
|
|
|
Blog 5thanhcuchi
(đã offline) |
 |
Tên:
5thanhcuchi
|
|
Số điểm của Blog này là 4530 (số lần vote: 798) |
|
Bạn bè |
|
Trang web của tôi |
|
Đường dẫn yêu thích |
|
Các bài viết trước |
|
Lưu trữ |
|
Lưu bút |
|
Chúc vui vẻ ha |
|
gởi lúc 17:09 20/12/2007 |
|
sao tha^y' tho anh co' gi` la nhi |
|
gởi lúc 15:05 19/12/2007 |
|
cả đẹp ở trong tâm hồn nữa bác ạ...cái này quan trọng lắm .... |
|
gởi lúc 12:43 18/12/2007 |
|
Cảm ơn sự ủng hộ nhiệt tình của bác Năm, sao vẫn chưa thấy Blog của bác hiển thị bên đó nhỉ??? Bác dự thi đi, mọi người sẽ ủng hộ bác đó! |
|
gởi lúc 12:37 18/12/2007 |
|
Ghé thăm nhà anh Năm chỉu thấy tòan thơ thẩn.Làm thơ gì mà hì hì thơ anh năm hay lắm, cảm ơn nhé chú tiểu |
|
gởi lúc 09:08 18/12/2007 |
|
|
2 Góp ý:
và tâm hồn bay tới tận mây xanh
mắc mớ chi phải âu sầu u uẩn
khi cuộc đời vốn dĩ quá mong manh
Một vì sao trơ trọi giữa trần gian
Để nơi đó linh hồn tôi lảng tránh..."
Có lẽ vậy, giữa cuộc đời này cuộc sống này đâu đây vẫn văng vẳng đến mỗi chúng ta những thanh âm trong ngần của những tâm hồn đồng vọng. Người ta đi qua non không khó, lội qua sông không khó chỉ khó tại nhân tình trắc trở hơn non sông, có những lúc trong cuộc đời này thấy mình như đang vô thường giữa cuộc sống đời thường, lại có những lúc tất cả dường như đều vô nghĩa ...có những khi ở trên đỉnh cao của huy hoàng hạnh phúc, rồi lại bất ngờ bị rơi xuống một vực thăm của nỗi buồn, thì...cứ tạm thời nhắm mắt, rồi lại mở ra cái nhìn đầu tiên sau lần nhắm mắt là một ánh sáng của mặt trời đang chiếu rọi phía trước. Và ... hãy nhớ rằng trong ngôi sao blog kia luôn có ai đó đang lắng nghe bác.
Gởi góp ý mới
<< Trở về