Buổi chiều hoàng hôn 1 góc vườn
Trước 1 nấm mồ vừa mới dựng
Người mẹ già đi với nỗi đau thương
Cái chết của con làm bà tuột dốc.
Còn nỗi đau nào hơn của người mẹ?
Thằng con trai từ giã dương gian
Sự bất ngờ lẫn vào trong kinh ngạc
Đứa con bà chỉ mới lên 10.
Tuổi thơ ngây với bao là giấc mộng
Cắp sách đến trường là bao nỗi khó khăn
Nhà nghèo thằng bé vẫn chăm ngoan
Sao giờ đây ko còn 1 tiếng nói.
Đứa con trai xa rời bà ko hay
ĐỂ đau thương như quấn lấy thân già
Cái chất trắng gây ra bao khổ hạnh
Ko từ bỏ ai dù lớn - nhỏ.
Là ngươờ mẹ bà đâu ngờ tới
ĐỂ lòng già đau xót ngổn ngang
Trăm nỗi đau như vò xé tâm cang
Trái tim vỡ nát trước tin thằng bé chết.
Chuyệnn xảy ra hết sức bất ngờ:
Thằng bé đi chơi "bị" người ta cho kẹo
Chỉ vì nhìn thấy chúng "giao hàng"
Được cho kẹo thằng bé vui mừng
Có ngờ đâu viên kẹo "thuốc độc"
Cướp đi sinh mạng của 1 đứa trẻ thơ
Nhữg viên kẹo tưởng chừng vô hại
Nhưng bên trong là thuốc độc chết người
Thằng bé bắt đầu lên cơn đói thuốc
Sẵn sàng làm gì để có kẹo ngon
Rồi 1 ngày bất chợt có hay
Nó ra đi mãi mãi ko về nữa
Chỉ vì tiêm quá nhiều cái chất ấy
Xốc thuốc thế là nó giã từ
Một cuộc đời tươi trẻ bao ước vọng
Bỏ lại mẹ già hôm sớm chờ con
Sao đáng sợ, sao mà kinh hãi
ĐẠi dịch AIDS là nguyên nhân đó
Đưa loài người đi đến đau thương
Hãy tránh xa nếu bạn còn muốn sống
Vì cuộc đời tươi trẻ vẫn chờ ta
Đừng để ngươờ thân phải đau lòng
Trái tim nhỏ lệ gia đình thất vọng.
(Bài thơ sẽ tham gia tuyên truyền TNXH sắp tới ở trường do 4 mắt sáng tác, mong mọi người cho ý kiến!!!)
|
12 Góp ý:
Gởi góp ý mới
<< Trở về