
Bố chồng của tôi
Anh giống Bố và giống cả Mẹ. Anh thừa hưởng gương mặt đẹp trai của Bố.Tính chu đáu của Mẹ.Và cả những đức tính nhân hậu của Bố Mẹ.
Con thành con dâu của Bố 5/9/2005,và đó là điều may mắn của con.
Bố hoà đồng, dễ tính và tư tưởng cực kỳ thoáng.Bố không như những ông Bố Hà Nội ngày xưa, cứ gọi con trai là anh, gọi dâu là chị. Bố mà gọi thế con chết ngất trên cành quất luôn Bố ạ!
Con là con gái miền Nam, sinh trưởng và lớn lên trong 1 gia đình Việt lai Hoa. Những tập tục của miền Bắc con chẳng biết gì cả. Con gặp anh, trở thành vợ của anh, thành con dâu của Bố Mẹ, và chẳng có 1 ngày làm dâu cho đúng bổn phận.Bố không đòi vợ chồng con về ở chung nhà với Bố.Càng không nhíu mày khó chịu khi con chẳng biết nấu 1 món ăn đặc trưng của người miền Bắc.Thỉnh thoảng về thăm Bố, vụng về nấu ăn, Bố mặc kệ: "Con để đấy, Bố nấu cho".Con biết nấu ăn Bố ạ! Bằng chứng con biến chồng con là 1 người đàn ông của miền Bắc nhưng thích ăn món ăn miền Nam cực kỳ .
1 năm bay sang Colorado thăm Bố cũng 2-3 lần. Lần nào Bố cũng hỏi con thích ăn món gì, Bố sẽ nấu. Bố nấu ăn cực kỳ ngon Bố ạ!
Con thích cách Bố trưng bày căn phòng của vợ chồng con mỗi khi tụi con sang thăm Bố.Hai Bố con mình cũng thích đi mua sắm. Nhưng con tiết kiệm cho Bố lắm ạ!
Bố con mình hay buôn dưa lê qua điện thoại. Con hay kể Bố nghe tất tần tật chuyện của con. Và Bố con mình thành bạn bè Bố nhỉ! Nhưng con vẫn tôn trọng người bạn già này, Bố yên tâm nhé, con không đến nỗi khoát vai hay cặp cỗ Bố đâu ạ!
Có lần con và anh cãi nhau. Con lang thang ngoài đường 1 mình. Anh hoảng vì không tìm được con. Anh gọi cho Bố! Oái ....
Bố gọi cho con, thế mà hai Bố con lại nói chuyện tiếp tục. Con quê nhất là
Bố: Con đang ở đâu thế!
Con:Da,con đang ở trường. Bố : Tối rồi, Bi chưa đón con sao?
Con: Da chưa
Bố: Sao nó đón con trễ vậy?
Con: Dạ, tại ảnh bận làm việc.
Thôi Bố cúp máy con nhé!
Bố vừa cúp máy, là anh vừa tìm được con ngay khu gần nhà.
Sau đó mới hay Bố biết mọi chuyện nhưng Bố không quát con. Con đáng tội bị mắng lắm Bố ạ!Mà lúc đó Bố mắng con, biết đâu bây giờ Bố con mình không thân nhau như thế này Bố nhỉ
Em: Sao anh méc Bố!
Anh: Bố là phe em, em sợ gì?
Em: Phe gì mà phe,con trai và con dâu, đứa nào Bố thương nhất!
Anh: Nhưng anh biết Bố không mắng em!
Em: Nhưng.......Bố mách Mẹ
Thế mà, qua ngày sau, Bố gọi điện cho con, khi con còn ngáy ngũ.Nghe tiếng Bố con đinh ninh : Thôi rồi lượm ơi!
Bố: Con đang làm gì vậy? Con: Dạ con ngũ
Bố: Bố biết 2 vợ chồng con cãi nhau Con: Da con xin lỗi Bố
Bố: Có chuyện gì, kể Bố nghe, Bố sẽ bênh vực con Con: Anh hay thất hứa với con
Bố: Chuyện nào?
Con: Nhiều chuyện lắm!
Bố: Để Bố bảo nó, 2 đứa ráng yêu thương nhau con nhé!
Con đã không còn tái phạm thêm lần nào theo cái kiểu bỏ đi mà không nói Bố ạ! Nhưng vẫn còn cãi nhau, vợ chồng mà Bố, yêu nhau nhiều, cắn nhau đau
1 năm làm con dâu Bố..làm con nhưng chẳng làm dâu
Bố nói với con 1 câu thế này
" Bố xem con là con gái của Bố. Con hãy sống như con từng sống với Ba Mẹ con. Cứ thoải mái và có sở thích gì, tài năng gì, con hãy phát huy. Làm vợ không có nghĩa là dẹp bỏ những hoài bão của con. Hãy tiếp tục học như con mong muốn.Bố lo cho con nhiều hơn anh, vì anh đã có sự nghiêp ổn định. Còn con mới sang bên này"
Bố!
Có đôi lần con nghĩ, vài năm nữa Bố về hưu, Bố ở cùng vợ chồng con, con sợ mình không biết làm tròn bổn phận của người con dâu.Con sợ những thiếu xót ấy dần dần xói mòn tình cảm Bố con mình.
Nhưng con bây giờ thôi không sợ nữa
Con sẽ thương yêu Bố, chăm sóc Bố như 1 đứa con gái. Con gái nếu thiếu xót sẽ dễ bỏ qua hơn con dâu Bố nhỉ!
Con không dám chắc con là đứa con gái ngoan, nhưng con hiểu 1 điều: Bố có mỗi đứa con trai và đứa con gái này....Và 2 đứa con ấy, biết phải làm gì, Bố ạ
We Love You, Our Father
|
3 Góp ý:
Từ Ngọc
Gởi góp ý mới
<< Trở về